Theo tại khoản 1 Điều 8 Luật Nuôi con nuôi 2010 quy định điều kiện về độ tuổi đối với người được nhận là trẻ em dưới 16 tuổi. Tuy nhiên, nếu thuộc 02 trường hợp sau đây thì người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi vẫn được nhận làm con nuôi (khoản 2 Điều 8 Luật Nuôi con nuôi 2010)
- Được cha dượng, mẹ kế nhận làm con nuôi;
- Được cô, cậu, dì, chú, bác ruột nhận làm con nuôi.
Như vậy, không phải trường hợp nào dưới 16 tuổi mới được nhận làm con nuôi.
Ngoài ra, về điều kiện của người nhận con nuôi cách người nhận con nuôi 20 tuổi cũng sẽ không áp dụng trong 02 trường hợp trên.
Bên cạnh đó luật cũng quy định một người chỉ được làm con nuôi của một người độc thân hoặc của cả hai người là vợ chồng.
Việc nuôi con nuôi hướng tới đối tượng trước tiên là trẻ em, nên pháp luật có quy định độ tuổi tối đa của người được nhận làm con nuôi là trẻ em dưới 16 tuổi. Những người ở độ tuổi này chưa có sự trưởng thành nhất định về thể chất và tinh thần, rất cần sự quan tâm nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục của người lớn. Mặt khác, quy định độ tuổi của người nuôi con nuôi như vậy cũng tương ứng với quy định của các ngành luật khác như luật lao động, luật dân sự. Như vậy, quy định về độ tuổi của người được nhận nuôi là tương đối phù hợp về mặt lý luận và thực tiễn.
Đặc biệt, theo quy định nêu trên thì người có độ tuổi trên 18 tuổi không được nhận làm con nuôi.